Thực Thể 21 - "Đầu Móc Câu"
đánh giá: +2+x

Boo!

Tôi có doạ được bạn không? Đúng vậy, đây là thời điểm trong năm khi những con ma và ma cà rồng chạy tự do, và bạn có thể đầy một bao gối kẹo chỉ bằng việc lang thang với người lạ. Đó là Halloween! Và bây giờ, tôi đã có thể nghe thấy bạn hét vào radio! Nguyền rủa tôi! Làm ô uế tên tôi bằng những lời nói tục tĩu và nói rằng, "Nhưng thời gian không hoạt động theo cách đó trong Backrooms, thưa Ralph thân mến? Làm sao có thể là Halloween được?" Và bạn có thể đúng, công bằng mà nói, nhưng bạn biết họ nói gì mà! "Đang là 31 tháng 10 ở đâu đó". Hay ít nhất, đó là thái độ mà cư dân của Level 11 đã quyết định phải nhận lấy.

Kể cả khi lang thang ở khi vực ít cư dân, sẽ rất khó khăn cho bạn để không nhìn thấy một số dải màu cam và đen hoặc một bộ xương bằng giấy trên cửa sổ vì mọi người ở đây đang chuẩn bị cho đêm nay. Theo lẽ tự nhiên, với tất cả sự lanh lợi đi kèm sự già nua trong Backrooms, chúng tôi đã quyết định rằng, ít nhất tối nay, không ai quá già để chơi cho kẹo hay bị nghẹo. Bạn thậm chí có thể thấy tôi, thính giả thân mến, trong bộ trang phục Quái vật của Level 5 mà tôi làm từ một bộ đồ cũ và một cái mặt nạ bạch tuộc bằng giấy bồi. Nếu bạn thấy tôi, hãy thoả mái nói "xin chào" và đãi tôi một vài cặp ngón tay cỡ cực lớn nếu bạn có thể.

Nhưng tôi lạc đề mất rồi. Không, độc giả thân mến của tôi, chương trình hôm nay sẽ không phải về việc tôi dành nửa tiếng để trộm kẹo của bạn, nhiều như việc tôi sẽ tận hưởng điều đó. Không, hôm nay chúng ta ở đây để kể chuyện. Một câu truyện đáng sợ, thực ra, cho hôm nay là về—

Được rồi. Tôi đã làm xong bài diễn văn về "ma và ma cà rồng". Dù sao thì, hôm nay tôi sẽ kể cho bạn câu chuyện rùng rợn về nguồn gốc của "Đầu móc câu". Chú ý! Chú ý!

Được kể lại rằng một lữ khách, có lẽ một lữ khách như bạn vậy, đang lái qua đường phố của Level 69— Đừng cười, thính giả thân mến. Đêm nay không phải đêm của khiếu hài hước trung học. Không. Vào đêm trước Halloween, thậm chí cái được gọi là "số tình dục" nên đánh vào trái tim của những thính giả dũng cảm nhất sự hãi hùng.

Level 69 là một nơi đáng sợ; một đường cao tốc vô tận được bao phủ bởi sương, nhưng tôi nghĩ tôi có thể làm nó đáng sợ hơn một chút. Cùng đi vào câu chuyện thôi.

Một mình trong một đêm Halloween tại level 69 , với duy nhất một chiếc đèn pha ô tô để dẫn đường cho họ, anh hùng của chúng ta thử nghiệm với bộ quay số vô tuyến của ô tô, và một giọng nói phát ra trong tĩnh lặng.

"Tai hoạ giáng lên lò mổ của Gloppy Joe chính xác một năm về trước khi chủ của cơ sở, Joseph Glopshire ('Gloppy Joe' theo bạn anh ta) đã bị một chiếc móc thịt không đúng tiêu chuẩn tước mất đầu khi anh ta đang mổ thịt cho yến tiệc Halloween nổi tiếng của thị trấn. Đây là một sự kiện buồn cho tất cả chúng ta vì Gloppy già nua là một thành viên được yêu mến trong cộng đồng chúng ta."

Anh hùng của chúng ta bối rối. Thứ này có thể được phát thanh từ đâu? Nhưng họ tiếp tục nghe, choáng ngợp trước câu chuyện đẫm máu văng vẳng bên tai.

"Mọi thứ có vẻ trở nên tồi tệ hơn cho bạn và người thân của Gloppy khi dường như linh hồn của anh ấy vẫn chưa thực sự yên nghỉ."

Anh hùng của chúng ta nghe thấy một tiếng cào nhẹ nhưng không hề để tâm. "Chắc chỉ là gió thôi" họ nghĩ.

"Một người đàn ông lạ với móc câu lớn trên đầu đã được phát hiện vào sớm nay, và khi một liên kết vẫn chưa được xác nhận, 12 án mạng đã xảy ra hôm nay, và cảnh sát nghi ngờ Glopps già nua, hay ít nhất những gì còn sót lại của anh ta, có thể sẽ có cả vụ 13. Cảnh sát nói rằng hung thủ chưa lộ ra quá nhiều kiểu mẫu, nhưng chúng dường như nhắm vào người đang lái xe một mình."

Cào. Cào. Cào.

"Nếu bạn nghe thấy bất kì tiếng cào của móc câu hay nông cụ dạng móc, đừng nghĩ đến việc gọi cảnh sát nữa. Đã quá muộn cho bạn rồi."

Cào. Cào. Cào.

Anh hùng của chúng ta có thể nghe thấy nó, tiếng cào. "Chắc chắn đài phát thanh sẽ không áp dụng với tôi," họ nghĩ. "Không thể nào mà tai nạn này có thể xảy ra bên trong Backrooms và tại Level 69 ở bất kì nơi nào!"
Nhưng tiếng cào ngày càng rõ hơn, và họ không thể nhịn được việc nhìn ra ngoài cửa sổ bên sườn vì sợ hãi thứ họ có thể thấy

Cào. Cào. Cà—

Radio tắt vụt đi mất.

Chết tiệt. Vừa lúc đang đến đoạn hay nữa.

Giờ bạn đang một mình trong level 69, lái xe xuống con đường mịt mù, và thậm chí âm thanh của radio cũng không ở bên cạnh để dìm xuống những ý nghĩ của bạn.

Cô đơn trong sự im lặng, bạn bắt đầu nghe thấy những tiếng động. Mềm mại lúc ban đầu, nhưng chúng bắt đầu rõ ràng hơn. Đó có phải… một tiếng cào? Không. Chắc hẳn chỉ là gió thôi, đúng không?

Đúng không?


Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License