Lịch Sử Vĩ Đại Của Đậu Hủ

đánh giá: +3+x

Với vai trò vĩ đại của đậu hủ trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta quên đi hành trình tuyệt vời đã đưa chúng đến đây. Như một thứ tầm thường xảy ra trong cuộc sống, chẳng có một ai từng nghĩ đến việc nó khó đến mức nào. Nhưng, giờ đây tất cả đều thay đổi. Hôm nay, hãy cùng Cơ Sở Dữ Liệu Đậu Hủ nhìn lại lịch sử tuyệt diệu của thứ quà làm từ đậu nành mà người người, nhà nhà đều thích. Tôi là aether48, và tôi sẽ là hướng dẫn viên giúp bạn đi qua Lịch sử của Hạt Đậu này.

Hành trình của chúng ta sẽ bắt đầu từ năm 2000 TCN. Tại Lưỡi Liềm Màu Mỡ, một vùng đất phồn thịnh giờ đây nằm ở giữa vùng phía tây. Khi người dân ở nơi đó đã chán ngấy với các loại ngũ cốc và thịt, Ngài Ashur-Nirari Đệ Nhị đã có một bước đi đột phá, ông ta sẽ ban thưởng cho bất cứ ai tìm ra được loại thức ăn mới một trăm hai mươi con bò. Một vài người nhìn vào lũ bò và tự hỏi sẽ làm gì với sữa của chúng. Có người thì lại đi bắt chim, nhưng không thành. Còn có một tên dũng cảm giết một con ngựa rồi dâng nó lên cho Ngài, nhưng rồi cũng bị xử tử vì tội bất kính.

Theo bản ghi Chữ Nêm được khôi phục bởi các nhà khoa học hàng đầu của chúng tôi, từng có một người tên Antosolli đi ngược lại với những kẻ tìm kiếm khác. Là một người làm nông đã về hưu, ông ấy biết tất cả những vùng đất đã được khám phá trước kia, và những nơi chưa từng nữa. Sau khi nghe tin phần thường được đưa ra, ông ta đã chạy một mạch đến những cái hang sâu gần nhà để tìm một vài hạt giống.

Sâu dưới mặt đất kia là những tàn dư của một sông băng lớn, nơi khi tan rã đã chảy thành sông Tigris. Nhưng Antosolli biết rằng tất cả chúng đều sẽ không trôi đi hết. Dưới những cái hang, ông đã chiết ra được một hạt giống duy nhất từ đống đất bị đóng băng.

Sau khi cẩn thận rã đông chiến lợi phẩm của mình và bồi đắp nó với những nhiên liệu thực vật khác, ông ấy đã vùi nó xuống loại đất tốt nhất. Sau khi tưới tiêu hàng ngày, cẩn thận điều chỉnh từng chút lượng ánh sáng mặt trời hấp thụ, cuối cùng hạt giống đó cũng dần dần mọc ra một thứ gì đó mới lạ. Đó là một hạt đậu. Một hạt đậu nành.

Sau khi gieo trồng loại cây giống mới này trong bí mật và thử nghiệm xem hình dáng nó sẽ ra sao, Antosolli đã phát hiện ra một thứ hoàn hảo. Ông ta gọi nó là "toso", tiền thân của đậu hũ ngày nay. Khi dâng nó lên ngài Ashur-Nirari, ông ấy đã được ban thưởng 120 con bò và yên ổn sống nốt phần đời còn lại.


2000 năm sau, dưới triều đại nhà Hán, một trong những đứa cháu cố-của cố-của cố-của cố-của cóp-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố-của cố của Antosolli đã nảy ra một ý tưởng. Công thức toso đã được truyền qua nhiều thế hệ, thậm chí cả khi những người di cư lên phía bắc. Nó vẫn được giữ nguyên.

Người phụ nữ này tên là Chen Fu, bà ta tin rằng có thể chiết xuất hương liệu từ đậu nành rồi lọc sạch, và điều đó khiến nó ngon hơn. Bằng việc ép chặt một miếng toso, bà ấy đã tạo ra được nước tương. Chính thứ chất lỏng kỳ diệu này đã giúp cung cấp năng lượng cho quân triều đình suốt một thập kỉ trước khi người ta biết rằng muối có hại cho sức khỏe. Dù sao thì, Chen Fu cũng đã đánh mốc lịch sử cho riêng mình. Nước tương sẽ tiếp tục trở thành thứ không thể thiếu trên bàn ăn của người Châu Á. Đồng thời, loại "đậu hũ" mới đã trở thành nguồn thực phẩm tuyệt vời nhất từ trước đến giờ.


Ngày nay, nghiên cứu đã chỉ ra nhiều đặc tính hữu ích của đậu phụ hơn cà mong đợi ban đầu. Nó no, là một thực phẩm tốt để ăn kiêng, và nó ngon tuyệt! Những với tất cả những thứ ta có ngày nay, đôi lúc bản thân ta sẽ dễ dàng quên đi những gì đã đem chúng đến đây.
Vậy nên, lần sau khi bạn gắp một miếng đậu hũ lên, hãy nghĩ về Antosolli và biết ơn tổ tiên của mình.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License