Level 99
đánh giá: +2+x

MỨC ĐỘ SINH TỒN:

Cấp Oasis

  • Địa Hình Hoang Vắng
  • Dạng Sống Thông Minh Hiện Hữu
  • Thực Thể Thụ Động

Một nơi hoang tàn, và rất rất cam. Không từ ngữ nào có thể miêu tả nơi đó tốt hơn.


Level 99 là level thứ 100 của Backrooms.


OrangeButCc

Một bức ảnh chụp Level 99 . Lý do cho sự biến dạng hiện không rõ.

Mô tả:

Như đã nói ở trên, Level 99 mang một sắc cam bệnh hoạn và méo mó, dù bức ảnh chụp không được tốt lắm. Level này, theo cảm quan vật lý, là bình thường; cát không mềm và bầu trời không rắn. Level giống như một sa mạc cát đỏ và không có chu kỳ ngày/đêm. Bầu trời luôn có màu cam và dường như không bao giờ thay đổi . Cát ở Level 99 gần như không thể phân biệt với cát đỏ từ Frontrooms, ngoại trừ việc cát ở Level 99 cấu thành từ các kim loại bị oxi hóa. Cát có mùi kim loại đặc biệt và thường bao gồm đồng và sắt, đôi khi có những quặng không xác định.


Khám phá:

Stanley và tôi đang ăn trưa, rồi đi dạo một vòng quanh Level 4, thì chúng tôi đụng phải một cánh cửa cách mặt đất khoảng ba mươi cm. Tôi chắc chắn lúc đó cánh cửa rất sạch sẽ, nhưng điều đó không quan trọng, mặc dù có một tấm biển được đóng đinh ở cửa với chữ “Ngạ Quỷ Trấn” được viết trên đó. Chúng tôi đã báo cho cấp trên về điều trên, và vì chúng tôi đã mang theo đồ phòng trường hợp khẩn cấp nên họ đã yêu cầu chúng tôi đi xem xét. Cánh cửa dẫn vào Level 99 hay "Ngạ Quỷ Trấn". Có một hiện tượng kỳ lạ cũng xảy ra với cánh cửa này, mấy thứ ảo lòi. Bởi vì không có khung cửa, nếu ta đi sau khung cửa trong khi nó đang mở, cánh cửa sẽ biến mất. Và nếu ta đi phía sau nó trong khi nó đóng cửa, thì bạn sẽ mong đợi điều gì, bạn sẽ đến được phía bên kia của cánh cửa.

Cộng đồng:

Ngạ Quỷ Trấn:

Chúng tôi chưa đến được nơi đó, nhưng chúng tôi biết là có thể nó tồn tại. Bây giờ chúng tôi đã đi được khoảng năm km, đã quá muộn để quay lại. Nhưng chúng tôi đã buộc một sợi dây vào tay nắm cửa trước khi chúng tôi rời đi, nó là một sợi dây thực sự dài mà MEG đã tìm thấy và cắt đứt dài khoảng 15 km và dày 10 cm, nó về cơ bản là một dạng sợi siêu bền. Và việc lắp vào đồ đạc của chúng tôi là một điều ngớ ngẩn và đặc biệt là vì kẻ bất cẩn Nicky đã đánh rơi thứ đó và nó bị bung ra. Mặc dù vậy, khi chúng tôi đến thị trấn, sợi dây có thể là một công cụ tìm đường hữu ích.

Cộng đồng (Cập nhật):

Ngạ Quỷ Trấn:

Đi vào khoảng mười hai km. Toàn bộ thị trấn trông giống như nó có diện tích khoảng bốn nghìn mét vuông? Điều đầu tiên đáng chú ý là có một bảng hiệu bằng gỗ khổng lồ; thể hiện một lời chào đón thân thiện

“CHÀO MỪNG TỚI NGẠ QUỶ TRẤN”

Lúc đầu, chúng tôi thận trọng với cư dân nơi đây, nhưng sau khi đi xung quanh được một lúc, chúng tôi nhận thấy rằng họ - “Ngạ quỷ” giống người hơn là xác sống/ma cà rồng. Họ hơi giống xác sống, nhưng dường như đủ thụ động để có thể giao tiếp, vì vậy chúng tôi đã thử hỏi một trong số họ về nơi chúng tôi có thể ở. Họ dường như không thể nói chuyện, nhưng họ biết thủ ngữ. Tôi thấy công sức học các lớp Ngôn Ngữ Kí Hiệu của Stanley cuối cùng cũng được đền đáp. Họ nói với chúng tôi rằng nếu chúng tôi mới đến thị trấn, chúng tôi nên đến cửa hàng tạp hóa địa phương để mua một giỏ quà bổ sung! Chà, tôi không bao giờ nghĩ rằng người dân ở một nơi gọi là Ngạ Quỷ Trấn lại hiếu khách như vậy. Và những người khác cũng đã ở đây, điều đó thực sự bất ngờ, khi xem xét phản ứng đầu tiên của bạn trước một bãi cát màu cam rộng lớn, chắc chắn sẽ không phải là đi và khám phá nó. Tất nhiên trừ khi bạn là chúng tôi.

Cửa hàng tạp hóa ở đây rất giống cửa hàng ở Frontroom, thậm chí chúng còn có điện và cả thực phẩm tươi sống nữa! Chúng tôi đi đến quầy chính gần phía sau cửa hàng và người quản lý, có tên là Brenda- bắt đầu giao dịch với Stanley. Chúa ơi, vào lúc họ giao dịch tôi không nhớ là Stanley đã học lớp Ngôn Ngữ Ký hiệu hay đăng ký vào câu lạc bộ Naruto nữa. Sau một hồi ra hiệu như cách Naruto dùng thuật thức, Brenda mở một cánh cửa vào cái nơi mà tôi cho là phòng đựng thức ăn và bước ra với hai giỏ quà được buộc gọn gàng. Lúc này tôi cảnh báo Stan rằng không nên tin tưởng những người này ngay lập tức vì- Đù, đó có phải bánh kem socola không?

Sau khi ăn, chúng tôi vẫn còn sống, điều đó có nghĩa là thức ăn không có độc. Ai biết được những ngạ quỷ ăn những thứ tương tự như con người thay con người? Sau khi nhét đầy bánh ngọt và bánh mì vào miệng, Stanley bắt đầu hỏi xung quanh xem ở đây có một nhà nghỉ hay nơi nào đó mà chúng tôi có thể ở lại một lúc để nghỉ ngơi không. Cho đến khi chúng tôi tình cờ gặp một ngạ quỷ tên là Neil, người mà tôi cho là một ông già, kể từ khi tôi thấy ông ta cứ vung cây gậy vân sam bóng bẩy , vuốt ngược mái tóc trắng, đội mũ bát và đứng cái dáng cong vẹo cột sống. Ông ta đã ra dấu với chúng tôi, để đi đến “Trung Tâm Thị Trấn" và nói chuyện với những người sống trên đồi, chúng tôi sẽ nhận được thêm thông tin từ ông ta, nhưng ông ta đã ngủ quên giữa chừng. Stanley nói rằng anh ta không thực sự có thể nói hiểu hết những điều ông ta nói, những dấu hiệu ông ta tạo ra quá thô thiển và lười biếng, anh ta hầu như không hiểu được. Nhưng, tuân theo logic của những người già thông thái và chống lại khả năng phán đoán của chính mình, chúng tôi quyết định đi đến Trung Tâm Thị Trấn .

Dân số:
50+

Ngôn ngữ chung của Ngạ Quỷ:
- Viết tay
- Ngôn ngữ ký hiệu của Mỹ
- Tiếng càu nhàu
- Cử chỉ tay

Trung Tâm Thị Trấn:

Sau khi đi theo sự chỉ dẫn của một vài ngạ quỷ khác, chúng tôi tìm thấy một bảng hiệu ghi

“TRUNG TÂM THỊ TRẤN HƯỚNG NÀY!!”

được viết bằng chữ lớn màu đỏ. Vì vậy, với thông tin tuyệt vời này trong tay, chúng tôi kéo cặp mông đang ngủ gật cùng cơn buồn nôn của mình đến ngôi nhà trên đỉnh đồi, dù tôi thấy nó giống một cồn cát hơn. May mắn thay có một con đường lát đá cuội dẫn chúng tôi đến nhà. Stanley bắt đầu cảm thấy thực sự mệt mỏi, vì vậy tôi hy vọng rằng những ngạ quỷ này có bút chì và giấy. Và cũng mong là thức ăn chúng tôi nhận được trước đó không bị nhiễm độc. Mắt tôi ngày càng ngứa và cảm giác buồn nôn nói trên ngày càng trầm trọng hơn. Cảm ơn chúa vì Trung Tâm Thị Trấn chỉ cách phần chính của thị trấn mười phút đi bộ, tôi không nghĩ Stan có thể đi thêm 12 km nữa. Lần này, đến lượt tôi hỏi, vì vậy trong khi Stanley ngồi xuống hiên và cố gắng hít thở đều.Tôi hít một hơi thật sâu và nhấn chuông cửa.

Không Khí:

Không khí ở Level 99 chứa khoảng 30% chất rỉ sét, khiến nó cực kì nguy hiểm cho bất cứ ai đi vào mà không có bình dưỡng khí . Lớp gỉ sét có trong bầu trời và cát là những thứ tạo nên màu cam đặc trưng cho nơi này. Rất nhiều người đã đến được Dạ Quỷ Trấn, nhưng không ai trong số họ sống sót trở về. Hy vọng rằng Stanley và Arthur sẽ là những người đầu tiên làm được việc đó.

Ngạ Quỷ:

Những ngạ quỷ ở Level 99 rất thụ động và sẽ không trở nên kích động hơn mà không có lý do. Cũng giống như bất kỳ ai khác, họ không thích những người phiền phức hoặc những người tự ái. Họ không thể nói, nhưng họ hiểu tiếng Anh và luôn cố gắng giao tiếp tốt nhất có thể bằng ngôn ngữ cơ thể, phối hợp tay hoặc một số người trong số họ phải biết Ngôn ngữ ký hiệu của Mỹ. Dù ngôn ngữ phổ thông ở Dạ Quỷ Trấn chỉ là những tiếng càu nhàu, vì đó dường như là điều duy nhất họ có thể nói. Tất nhiên vẫn có ngoại lệ cho điều này đó là Bob và tôi, chúng tôi dường như là những người duy nhất có khả năng diễn thuyết.

Lối vào và Lối thoát:

Lối vào:

Level 4, có một cánh cửa cách mặt đất khoảng 30 cm, với một tấm biển treo ghi “Ngạ Quỷ Trấn”, được viết bằng chữ lớn màu đỏ.
Level 11, có một cách cửa sập xuất hiện bất kì lơ lửng cách mặt đất khoảng 2 mét. Khi bạn mở cửa sập, một chiếc thang sẽ ngã ra và bạn có thể dùng nó để trèo lên Level 99.

Lối thoát:

Để thoát khỏi Level, bạn phải quay lại từ cùng một cánh cửa đã đi vào hoặc khám phá một cánh cửa khác dẫn đến các cấp độ khác.
Có một cánh cửa cách Dạ Quỷ Trấn khoảng hai km về phía Tây Bắc ghi chữ “Bể bơi” dẫn đến Level 7, dù vậy đây không phải là lối thoát khả thi vì cánh cửa sẽ đặt bạn ở dưới nước khi vào. Biến bạn thành thức ăn cho cá.
Có một cánh cửa khác cách Dạ Quỷ Trấn năm km về phía đông ghi chữ “Game thùng!!!” dẫn vào Level 389. Mở ra một lối đi nhỏ trong tủ quần áo dẫn tới phần chính của Level 389.

Nếu không có ngoại lệ được nêu, nội dung của trang này được xuất bản dưới giấy phép Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License